Lặng lẽ Sa Pa - Nguyễn Thành Long

Anh có 1 hoàn cảnh sống và công việc gian khổ

Anh là người sống chân thành, cởi mở, hiếu khách

Anh có tình yêu, trách nhiệm với công việc và lẽ sống đẹp

Anh phải sống 1 mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m, quanh năm mây mù bao phủ

Anh phải đối mặt với sự cô đơn và nỗi thèm người

Anh có nhiệm vụ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mấy, đo chấn động của vỏ quả đất =>Dự báo thời tiết =>Phục vụ sản xuất, chiến đấu

Anh phải báo về vào các khung giờ 1h sáng, 4h sáng, 11h trưa, 7h tối nhưng gian khổ nhất là 1h sáng

Gió tuyết như những nhát chổi quất thẳng vào mặt

Xong việc, anh không tài nào ngủ đươc

Dù còn trẻ tuổi nhưng anh khao khát được cống hiến

Đất nước có chiến tranh =>Anh nộp đơn xin gia nhập quân đội. Lá đơn của anh bị từ chối =>Anh xung phong lên đỉnh núi Yên Sơn làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu

Anh tự đặt ra cho mình 3 câu hỏi: "Mình sinh ra là gì?", "Mình đẻ ra ở đâu?", "Mình vì ai mà làm việc?"

Anh biết mình đã giúp không quân ta bắn rơi nhiều máy bay Mĩ trên cầu Hàm Rồng =>Anh cảm thấy hạnh phúc => Hạnh phúc vì đã được cống hiến

Tuy gian khổ nhưng anh rất yêu công việc, coi công việc như là niềm đam mê, là lẽ sống

Nếu cất nó đi anh sẽ buồn đến chết mất =>Sống lạc quan, yêu đời trên đỉnh núi cao

Anh hiểu vai trò của công việc của mình , kể về nó 1 cách say mê

Không có ai đốc thúc, nhắc nhở nhưng anh chưa hề nghỉ ngơi dù chỉ 1 phút giây =>Coi công việc như tri kỉ =>Tình yêu công việc giúp anh vượt qua mọi khó khăn, thử thách

Anh có ý thức tạo dựng 1 cuộc sống đẹp, có ý

Nghe tin vợ bác lái xe bị ốm, anh vào tận rừng sâu, đào củ tam thất để tặng cho bác gái

Với 2 vị khách lần đầu đến thăm nhà, anh hồ hởi mời mọi người lên thăm, hồn nhiên kể về công việc của mình, cuộc sống của mình

Biết tin có khách lên thăm, anh mừng rỡ, niềm vui được đón khách dạt dào trong anh

Anh đem đến niềm vui cho cô kỹ sư = 1 bó hoa rực rỡ sắc màu, đem đến sự thích thú cho ông họa sĩ = 1 cốc trà nóng

Anh tâm sự rất thoải mái, giây phút chia tay anh tặng họ làn trứng để ăn lúc đi đường

Cô kỹ sư hàm ơn anh, ông họa sĩ khẳng định sẽ quay lại sống với anh trong vài ngày

Anh thấu hiểu sâu sắc những vất vả mà đồng đọi phải gánh chịu, trân trọng, yêu thương họ vô cùng

Cuộc sống của anh hòa vào với đất, trời, cây, cỏ

Giữa đất trời Sa Pa, anh sống 1 mình trên đỉnh núi cao quanh năm mây mù bao phủ

Anh tự trồng 1 vườn hoa rực rỡ sắc màu, nuôi 1 đàn gà ăn không hết trứng

Anh sống trong 1 căn phòng 3 gian sạch sẽ, gọn gàng, tủ đựng đầy sách, trên bản lúc nào cũng có 1 quyển sách đang mở

Sách trở thành người bạn giúp anh mở rộng vốn hiểu biết của mình

Anh còn tự trồng 1 vườn thuốc nam để tự chữa bệnh => Nét tính cách cao đẹp của con người giản

Anh sống rất khiêm tốn

Hội tụ trong mình tất cả những phẩm chất tuyệt vời của 1 người LĐ, ông họa sĩ khẳng định anh chính là hình mẫu lí tưởng mà mình đang tìm kiếm

Nhưng khi ông họa sĩ vẽ, anh lại từ chối vì cho rằng mình không xứng đáng

Công việc của anh vô cùng quan trọng nhưng anh luôn cho rằng nó chỉ là 1 móc xích nhỏ trong chuỗi vông việc, đóng góp của anh chả là gì so với anh em đồng chí dưới kia

Anh luôn trân trọng những người đồng nghiệp, luôn thấy họ xứng đáng hơn mình

Anh kể về họ 1 cách say sưa, tự hào

Đó là ông kĩ sư vườn rau, người cán bộ nghiên cứu bản đồ sét