Bấy giờ, Giặc Minh đô hộ nước ta. Chúng coi nhân dân như cỏ rác, áp bức đủ điều. Ở vùng Lam Sơn, có nghĩa quân nổi dậy chống lại chúng. Nhưng trong buổi đầu thế lực còn yếu nên nhiều lần bị thua. Đức Long Quân thấy vậy quyết định cho mượn gươm thần để họ giết giặc. Hồi ấy, ở Thanh Hóa có một người tên là Lê Thận làm nghề đánh cá. Một đêm nọ, Lê Thận đi thả lưới. Ba lần đều vớt được một thanh sắt. Thận lấy làm lạ, đem về và đưa lại cạnh mồi lửa thì phát hiện ra đó là một lưỡi gươm. Về sau, Lên Thận cũng tham gia khởi nghĩa Lam Sơn. Một hôm, Lê Lợi đến nhà Lê Thận thấy ánh sáng phát ra thì lại gần xem. Thấy trên thanh gươm có khắc hai chữ “Thuận Thiên, cho đó là lưỡi gươm quý. Trong một lần bị giặc đuổi, Lê Lợi đi qua một khu rừng, nhặt được một cái chuôi. Nhớ đến lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, Lê Lợi đem tra gươm vào chuôi thì vừa như in. Nhờ gươm thần, nghĩa quân Lam Sơn đánh đến đâu thắng đến đó. Đất nước thái bình. Một năm sau, Lê Lợi - lúc này đã lên ngôi vua cưỡi thuyền rồng dạo quanh hồ Tả Vọng thì Long Quân mới sai Rùa Vàng lên đòi lại gươm thần. Rùa Vàng nổi lên đòi lại gươm thần, vua bèn trả lại cho Rùa Vàng. Từ đó, hồ Tả Vọng có tên là hồ Gươm (hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm).