Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
AI ĐÃ ĐẶT TÊN CHO DÒNG DÔNG (Hoàng Phủ Ngọc Tường) - Đề 2, (Vẻ đẹp của…
AI ĐÃ ĐẶT TÊN CHO DÒNG DÔNG (Hoàng Phủ Ngọc Tường) - Đề 2
Thân bài
Luận điểm 1:
Trong cái nhìn tình tứ và lãng mạn của nhà văn, cuộc hành trình của dòng sông tù thượng nguồn về với Huế.
Luận cứ 1:
Trước khi trở thành người tình chung thủy, dịu dàng của cố đô, sông Hương đã trải qua một hành trình đầy gian truân và thử thách...
Luận cứ 2:
Nhưng chính trong thủy trình gian truân ấy, sông Hương lại có cơ hội khô khỏe tất cả những vẻ đẹp của mình... thân hình ... tâm hồn ... người con gái đang khao khát say đắm tìm đến với tình yêu.
Luận điểm 2:
Hành trình về xuôi của sông Hương không chỉ được tái hiện chân thực theo dòng chảy tự nhiên trên bản đồ địa lí mà còn thấm đượm chất trữ tình khi hình dung đó là 1 cuộc tìm kiếm bờ bến tình yêu của người con gái đẹp yêu kiều
Luận cứ 1:
Sử dụng hàng loạt các động từ mang sắc thái nhân hóa cùng liên tưởng độc đáo nhà văn đã vẽ lên một hành trình sinh động, hấp dẫn của dòng sông.
"Giữa cánh đồng châu hóa đầy hoa dại" sông Hương hiện ra như một cô gái đẹp "mơ màng" vừa bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài trong rừng sâu...
HPNT làm toát lên vẻ đẹp trong sáng của sông Hương như "nàng công chúa ngủ trong rừng" đợi người tình mong đợi đến đánh thức.
Luận cứ 2:
Khi bừng tỉnh sau 1 giấc ngủ sâu, sông Hương vươn mình ra khỏi vùng núi âm u, trầm mặc, bừng thức sức sống trẻ trung và niềm khao khát thanh xuân
Khi
"chuyển dòng liên tục"
Khi "vòng đột ngột"
Khi "uốn mình theo những đường cong thật mềm"
Khi "vẽ một hình cung thật tròn về phía Đông Bắc ôm lấy chân đồi Thiên Mụ, xuôi dần về Huế...
Hành loạt các động từ, phép liệt kê, kết hợp với hành văn hướng nội , mê đắm, tài hoa cùng những câu văn dài nối tiếp nhau làm nên dòng chảy miên man của sông Hương...
Hành trình của dòng sông để đến với vẻ đẹp bình lặng "dịu dàng, trí tuệ" cho thấy sự mạnh mẽ, giàu sức sống của niềm khao khát, của bản lĩnh kiên cường giấu trong vẻ đẹp dịu dàng, duyên dáng
Luận điểm 3:
Dòng sông trôi chảy giữa những bến bờ của ngoại vi thành phố Huế, và trong cách cảm nhận đặc điểm vừa giàu chất trí tuệ, vừa giàu chất thơ của nhà văn, dòng sông như được phản chiếu những vẻ đẹp của cảnh sắc đôi bờ sông, phản chiếu vẻ đẹp của thiên nhiên xứ Huế.
Luận cứ 1:
Sông Hương như một cô gái Di-gan hoang dã sau khi ra khỏi những cánh rừng đại ngàn đã tự làm đẹp, làm mới mình trong màu "xanh thẳm" của sắc núi Ngọc Trản.
Luận cứ 2:
Sông Hương hiền dịu lượn quanh giữa những Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo để trở nên "mềm như tấm lụa
Luận cứ 3:
Sông Hương nhận thấy ánh phản quang của những ngọn đồi ấy nên sắc nước biến ảo "sớm xanh, trưa vàng, chiều tím" để rực rỡ, kiêu sa.
Luận điểm 4:
Sông Hương mang vẻ đẹp
"trầm mặc như triết lí, như cổ thi"
tỏa ra từ
"giấc ngủ ngàn năm của những vua chúa"
trong lăng tẩm Vạn Niên đồ sộ.
Luận điểm 5:
Với cảm nhận giàu chất thơ, HPNT lại hình dung sông Hương bừng sáng, tươi tắn khi gặp mênh mang " tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga tận bờ bên kia giữa những xóm làng trung du bát ngát tiếng gà"
Đưa dòng sông trôi đi như mộng và thực, giữa đạo và đời, như thực như mơ
(Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy ở ngoại vi thành phố Huế qua dòng chảy, dáng sông, màu nước.)