Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
AI ĐÃ ĐẶT TÊN CHO DÒNG SÔNG (Hoàng Phủ Ngọc Tường) - Đề 3, (Vẻ đẹp của…
AI ĐÃ ĐẶT TÊN CHO DÒNG SÔNG (Hoàng Phủ Ngọc Tường) - Đề 3
Thân bài
Luận điểm 1:
Trong cái nhìn tính tứ, lãng mạn và suy nghĩ có bề sâu, trí tuệ của nhà văn lại được viết bằng những so sánh, nhân hóa đặc sắc, những liên tưởng mang đậm chất trữ tình giữa góc nhìn địa lí đã hình dung:
Nếu ở khúc thượng nguồn sông Hương có vẻ đẹp của 1 cô gái Di-gan với sức sống mãnh liệt, đầy cá tính, phóng khoáng, man dại
Nếu ở ngoại vi TP Huế sông Hương có vẻ đẹp của người con gái dịu dàng, trong sáng hồn nhiên, trầm mặc, sông Hương là sự hắt bóng kì diệu vẻ đẹp của quần thể thiên nhiên.
Thì khi chảy vào TP Huế nhà văn lại hình dung sông Hương là cô gái thủy chung, tình tứ, e thẹn. Sông Hương mềm mại như một bức tranh lụa cổ vừa tha thiết đắm sau như một bản nhạc êm đềm.
Luận điểm 2:
Trong cái nhìn hội họa, ở đoạn văn, sông Hương hiện ra đẹp thơ mộng như một bức tranh lụa huyền ảo với những đường nét uốn lượn mềm mại và duyên dáng.
Trước tiên bức tranh sông Hương hiện ra trong một "nét thẳng thực yên tâm" khi vào đến Huế.
Nghệ thuật nhân hóa khiến cho dòng sông trở nên gần gũi cùng với mảnh đất cố đô và con người xứ Huế
Sau cảm giác bình yên giữa lòng thành phố, dòng sông bắt đầu thể hiện sự "duyên dáng, e lệ" quen thuộc của mình trong những nét uốn lượn tình tứ...
Qua phép so sánh ngọt ngào, mới lạ của nhà văn, dòng sông đã thực sự trở thành "người tình" dịu dàng, e ấp mà vẫn thật lãng mạn đắm say của Huế
Luận điểm 3:
Qua cách cảm nhận của âm nhạc ở đoạn văn đề bài ra, sông Hương chảy trong TP Huế đẹp và êm đềm như 1 điệu "slow" chậm rãi, trữ tình, sâu lắng.
Luận cứ 1:
Chất âm nhạc của dòng sông trước hết được thể hiện ở chính âm hưởng, nhịp điệu, tiết tấu của văn bản ngôn từ.
Nhịp điệu êm đềm, tĩnh lặng bởi những câu văn dài, nối tiếp miên man...
Nhịp điệu ngôn từ đã mô phỏng tài hoa nhịp điệu êm đềm, yên ả của dòng sông...
Luận cứ 2:
Chất âm nhạc còn thể hiện qua cách nhà văn miêu tả nhịp điệu dòng chảy của sông Hương.
Luận cứ 3:
chất âm nhạc tiếp tục được hiện ra bởi có lúc nhà văn không giấu được tình yêu thiên vị của mình khi so sánh dòng chảy "băng băng" của dòng sông Nê-va lúc xuân về ở nước Nga xa xôi với "điệu chảy lặng tờ" củ dòng sông xứ Huế.
Luận cứ 4:
Qua cách cảm nhận âm nhạc cũng như trong cái nhìn thương mến nhà văn đưa đến 1 kiến giải thấm đượm xúc cảm cho điệu "slow" của sông Hương...
chảy chậm rãi, lững lờ, không muốn trôi nhanh về phía biển...
Chỉ vì quá yêu thương, quá nặng lòng, lưu luyến với người tình mong ước của đời mình - TP Huế - trước lúc chia xa
(Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào TP Huế qua dòng chảy, dáng sông)