Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ (Nguyễn Tuân) - Đề 6 - Coggle Diagram
NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ (Nguyễn Tuân) - Đề 6
Thân bài
Luận điểm 1:
Trong niềm yêu nhớ của Nguyễn Tuân đi rừng lâu ngày gặp lại, Sông Đà gợi cảm như 1 cố nhân
Luận cứ 1:
Câu văn miêu tả dáng sông, dòng chảy giàu nhạc điệu ngân nga đẹp tựa 1 câu thơ trữ tình
Luận cứ 2:
Câu văn rất dài chỉ có một dấu duy nhất + kết hợp với điệp ngữ: "Tuân dài, tuôn dài"
Vừa gợi tả sinh động độ dài của dòng sông
Vừa đem đến cảm giác về sự liền mạch bất tận
Luận cứ 3:
Những thành bằng liên tiếp ở đầu câu văn cũng làm tăng thêm sự yên ả, êm đềm, bình lặng cho dòng sông khúc hạ nguồn
Luận cứ 4:
Khi so sánh dòng sông dài
"như 1 áng tóc trữ tình"
nhà văn đã đem đến cho Sông Đà nét mềm mại, đằm thắm, vẻ duyên dáng đầy nữ tính nhưng lại không làm mất đi vẻ đẹp hùng vĩ, lớn lao của dòng sông
Vẻ đẹp của "Đất nước Tổ quốc bao la"
Dáng vẻ tựa thiếu nữ Tây Bắc kiều diễm - tựa 1 mĩ nhân
Luận điểm 2:
Ở đoạn văn, thơ mộng, trữ tình cảu dòng sông còn được thể hiện qua cách nhà văn liên tưởng mặt sông sống như "cái miếng lóe sáng lên 1 màu nắng tháng 3 Đường thi"
Luận cứ 1:
Khi liên tưởng thế Nguyễn Tuân đem đến cho dòng sông:
Vẻ lãng mạn, huyền ảo của hoa khói
Sự trong sáng, rực rỡ của sắc xuân
Cái bâng khuâng, vời vợi nhớ nhung tới những câu thơ được coi là "thiên cổ lệ tứ" của thiên thi Lý Bạch:
"Yên hoa tam nguyệt há dương châu"
Luận cứ 2:
Liên tưởng của nhà văn còn:
Làm xao xuyến những tâm hồn luôn yêu thương, nhớ phong vị Đường thi cổ điển
Khiến Sông Đà không chỉ chảy trong không gian mà như còn trôi chảy trong thời gian viên miễn, xa xăm của thế giới Đường thi
Luận điểm 3:
Ở đoạn văn, vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của dòng Sông Đà được thể hiện thi vị nhất có lẽ qua sắc thái lặng tờ, hoang dại của canh bờ bãi ven Sông Đà.
Luận cứ 1:
Đoạn văn miêu tả cảnh bờ bãi ven Sông Đà mở đầu bằng 1 câu văn êm ru trong những thanh bằng
"Thuyền tôi trôi trên Sông Đà"
Đưa nhà văn, đưa người đọc vào một cõi mơ, êm đềm yên ả
Mỗi cõi hoang sơ vắng lặng như chưa từng có dấu vết của con người
Luận cứ 2:
Tình từ "lặng tờ" lặp lại đến 2 lần trong câu văn mang ý nghĩa khẳng định
Làm dày thêm sự tĩnh lặng, êm đềm của dòng sông
Không chỉ vì cái yên ả trong không gian
Mà như còn vì cái thăm thẳm, xa xăm của thời gian
Luận cứ 3:
Bờ sông trực tiếp được miêu tả trong những hình ảnh so sánh độc đáo
Làm rõ sự hiện hữu của bờ sông
Làm cụ thể hóa những khái niệm trừu tượng
Đẩy dòng sông trôi xa thêm vào miền mộng ảo, phiêu du trong cõi hồng hoang xa xôi, trong thế giới cổ tích huyền hoặc của tuổi thơ
Luận cứ 4:
Sự yên ả êm đềm đến mức mơ hồ của Sông Đà khúc hạ nguồn trực tiếp được nhà văn tô đậm hơn bởi 1 hình ảnh mong manh, nhỏ bé, những hình ảnh chỉ có thể nhận ra trong không gian trong lành, nguyên sơ, thuần khiết
Luận cứ 5:
Sự "lặng tờ của con sông được thể hiện qua hình ảnh vô cùng đặc biệt
Các chi tiết thể hiện hình ảnh
"con hươu thơ ... ngẩng đầu ... con hươu vểnh tai ... chăm chăm nhìn tôi ... "
tăng thêm ảo giác như đang lạc vào cõi trong trẻo, an lành, thuần hậu.
Luận cứ 6:
Ảo giác đến mức, trong lúc đang thưởng thức cảnh sắc thiên nhiên thơ mộng và tuyệt đẹp như thế nhà văn bông cảm thấy
"thèm được giật mình vì 1 cái xúp - lê của 1 chuyến xe lửa đầu tiên đường sắt Phú Thọ - Yên Bái - Lai Châu"
Luận điểm 4:
Ở đoạn văn, vẻ đẹp thơ mộng trữ tình của dòng SĐ được thể hiện qua âm thanh thật khẽ khàng, dịu nhẹ của "đàn cá đầm xanh quẫy đuôi vọt lên mặt sông bụng trắng như bạc rơi thoi" ở lòng SĐ quãng hạ lưu
Âm thành khẽ khàng nhưng đủ làm cho đàn hươu vụt biến vì sợ hãi
Nhà văn đã phác họa 1 không gian vô cùng yên tĩnh và thơ mộng, hoang
Có cảm nhận như chưa hề có bàn tay can thiệp ủa con người, chưa hề có sự xuất hiện của con người, của nền văn minh