Đây là tín ngưỡng bắt nguồn từ Trung Quốc. Thành hoàng có nghĩa gốc là hào bao quanh thành. Nếu hào có nước thì gọi là thành trì. Thành hoàng là là vị thần bảo vệ một thành quách. Sau khi du nhập vào Việt Nam, thành hoàng trở thành vị thần bảo vệ cho làng. Mỗi làng đều có một vị thành hoàng để thờ cúng: trống làng nào làng ấy đánh, thánh làng nào làng ấy thờ. Thành hoàng gồm nhiên thần, thiên thần và nhân thần. Trong nhân thần lại có chính thần và tà thần. Chính thần là những vị có lai lịch rõ ràng, có công với làng, với đất nước. Tà thần là những người có lai lịch chẳng tốt đẹp gì, như kẻ ăn mày, ăn trộm, kẻ gắp phân,...nhưng chết vào giờ thiêng nên được dân làng thờ để khỏi quấy phá.