Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘC
(Nguyễn Đình Chiểu)
bai-van-te-nghia-si-can…
VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘC
(Nguyễn Đình Chiểu)
Phần 1
(Khởi lung)
Nội dung chính: Khái quát bối cảnh thời đại và lời khẳng định sự bất tử của người nông dân nghĩa sĩ.
-
Sự kiên cường,
bất khuất của
người dân
Việt Nam
-
-
Dù hy sinh, mất mát song cuộc chiến đấu anh dụng và tấm lòng của người nghĩa sĩ hóa bất tử.
Phần 2
(Thích thực)
Xuất thân
-
-
Họ là những con người chất phác, hiền lành và hoàn toàn xa lạ với việc binh đao.
Nghệ thuật: Nghệ thuật tương phản "vốn quen" - "chưa biết", "chưa quen" - "chỉ biết" để nhấn mạnh tạo ra sự đối lập về tầm vóc của người anh hùng.
-
Lòng yêu nước
nồng nàn
-
-
Ở họ ta không nhận thấy hình dáng bi thảm bị ép buộc ra chiến trường mà họ vào trận bằng tinh thần tự nguyện, lựa chọn cao cả dựa trên truyền thống dân tộc.
Tinh thần
chiến đấu,
hi sinh
-
hào hùng dũng cảm, "coi giặc cũng như không", tinh thần ví chính nghĩa, sẵn sàng hi sinh.
lập nên nhiều chiến công đáng tự hào: “ đốt xong nhà dạy đạo”, “ chém rớt đầu quan hai nọ”.
quân trang rất thô sơ: một manh áo vải, ngọn tầm vông, lưỡi dao phay, rơm con cúi,...
Nghệ thuật: động từ mạnh chỉ hành động mạnh mẽ với mật độ cao nhịp độ khẩn trương sôi nổi, tạo khí thế hoành tráng.
Một bên là vũ khí tối tân của nền khoa học quân sự, một bên là vật dụng hàng ngày làm vũ khí. Đoạn văn đã dựng lên tượng đài người nghĩa sĩ Cần Giuộc vươn lên từ khó khăn với sức mạnh phi thường, tinh thần quả cảm, sẵn sàng chiến đấu, hi sinh bảo vệ dân tộc quê hương.
Phần 3
Ai vãn
-
Sự hi sinh
-
Hình ảnh gia đình: tang tóc, cô đơn, chia lìa,... gợi không khí đau thương, buồn bã sau cuộc chiến.
Tiếng khóc
bao nhiều tiếng khóc hòa trong nỗi đau, khóc vì một nỗi những người dân chân lấm tay bùn đáng nhẽ phải được bảo vệ thì lại lâm nạn.
không bớt đau thương hòa trọn vào nhau vừa thống thiết lại vừa bi tráng nức nở xót xa thấm đấy nước mắt trước thảm cảnh những gia đình mất đi người thân trong chiến trận.
Tiếng căm hờn, chửi thẳng lũ thực dân Pháp tàn ác, oán giận triều đình vô trách nhiệm, lo lắng xót xa cho những người ở lại.
Phần 4
(Phần kết)
-
Tác giả khẳng định: “Một trận khói tan, nghìn năm tiết rỡ", "Danh tiếng nghìn năm còn lưu mãi".
Dù đã anh dũng hy sinh nhưng tinh thần quả cảm, tinh thần yêu nước nồng nàn và sức mạnh của người nông dân nghĩa sĩ đã trở thành một tượng đài bất tử vang danh muôn đời.
Đây là cái tang chung của mọi người, của cả thời đại, là khúc bi tráng về người anh hùng thất thế.
Dù là tiếc thương nhưng lại vô cùng bi tráng chứ không bi lụy, sự hi sinh là sự hi sinh cao cả càng tô đậm vẻ đẹp của người nghĩa sĩ.