Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
vẻ đẹp của ông lái trong đoạn vượt trùng vi thứ hai - Coggle Diagram
vẻ đẹp của ông lái trong đoạn vượt trùng vi thứ hai
phân tích một chút về góc nhìn con người ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ của Nguyễn trong 2 giai đoạn sáng tác
Trước 1945
thuộc về quá khứ, về những gì " vang bóng một thời"
Cái tài hoa, nghệ sĩ chỉ xuất hiện ở những con người xuất chúng, đặc tuyển, những người được nguyễn gán cho một cái mác danh " Sinh lầm thế kỉ"
Sau 1945
cái đẹp có trong cả quá khứ, hiện tại và tương lai
cái đẹp của nguyễn tìm thấy chính mình trong những con người lao động bình thường
Nguyễn tin rằng bất cứ người lao động nào khi đạt đến trình độ giỏi giang trong công việc của mình thì người đó chính là nghệ sĩ
Khám phá vẻ đẹp tài hoa của người nghệ sĩ để qua đó bộc lộ tấm lòng trân trọng, yêu mến với họ
ba vẻ đẹp chính của ông lái
Sự từng trải dồi dào kinh nghiệm
"ông lái nắm chắc binh pháp của thần sông đá"
Thuộc quy luật phục kick của lũ đá nước
Sự gắn bó của người lái đò với dòng sông như cặp đôi tri kỉ, ông hiểu hết được tính khí ngang bướng của nó, hiểu được từng cửa tử cửa sinh
Chữ " đã" cho ta thấy chiều kick của cả quá khứ, một kinh nghiệm dày dặn, một sự từng trải
Cũng như nói của dân gian tự bao giờ : Biết người biết ta trăm trận trăm thắng
Tới đây, ta chợt ngẫm lại đoạn thơ của Huy Cận
" Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng
Ra đậu dặm xa dò bụng biển
Dàn đan thế trận lưới vậy dăng
Những người ngư dân đã hiểu được cái kì vĩ, rông lớn nhường nào. Cũng như những người lao đông miệt mài này, ông lái đò cũng hiểu dòng sông như hiểu một con người
" vòng đầu mở ra năm cửa tử 1 của sinh,.."
Sự dũng cảm và mưu trí
" Cưỡi lên sông đà, cười đến cùng như cưỡi hổ"/ " Nắm chắc bờm ghì cương mà lái"
Ông lái đò được miêu tả như một dũng tướng tài ba đang điều khiển thuần phục con ngựa bất kham của sóng thác sông đà
từng hành động rất dứt khoát không hề do dự -> tư thế của người chủ động.
cũng giống như người việt nam từ bao đời nay, làm chủ khó khăn, làm chủ thử thách
Sự tài hoa, chất nghệ sĩ
" Đứa thì ông tránh mà bơi rảo lên/ đứa thì ông đè sấn lên mà chặt đôi ra "
với mỗi hòn đá, mỗi kiểu đá khác nhau, ông lái có những các ứng xử khác nhau
Những biến pháp tài hoa của một tay lái ra hoa- trí tuệ và tài hoa của con người đã chiến thắng cả thần sông thân đá
Dường như tất cả những người lao động bình thường xuất hiên trong các tác phẩm của nguyễn tuân đều điêu luyện tinh vi và thuần thục trong lĩnh vực riêng của họ
nếu ông lái đò là nghệ nhân vượt thác thì ông Líu trong" Giò lụa " chính là một nghệ nhân giã giò thực sự
" Ðâu lại có cái kiểu nện chày chủng chẳng tiếng đực tiếng cái tiếng mẹ tiếng con như thế. Cái kiểu giã cho hết giờ ấy thật phí cả yến thịt tươi ấm (…) Giã mạnh quá cũng không cần, nhưng cốt là giã đều và bền sức. Nghe nó đều đều như dây cung bật bông nệm (…) như tiếng búa con đập dát lá quỳ vàng. Này nghe tiếng giã giò, có thể đoán được mẻ giò lụa là được hoặc là bỏ"
ông líu nhìn giò là biết được hay bỏ, còn ông đò nhìn đá nhìn thác thì biết được chiêu thức tiếp theo là gì
lai lịch, gốc tích của ông lái
Ông đò lọt vào tầm mắt của Nguyễn tuân khi đã bước vào cái tuổi bảy mươi, quê lai châu, làm nghề chèo đò 10 năm
cái tuổi mà người ta vẫn hay bảo với nhau rằng:" Thất thập cổ lai hy"
Người lái đò vẫn đẹp như một pho tượng được tạc bằng đá cẩm thạch
cánh tay lêu nguêu như cái sào
cái khuỳnh khuỳnh bất cứ lúc nào của đôi chân
cái tinh anh, vời vợi của nhỡn giới như mong một bến xa
Ông lái không được định danh bằng một cái tên cụ thể mà được định danh bằng tính cách, bằng phẩm chất chung như đại diện cho một thế hệ con người
đánh giá chung sao cho nghệ
Nếu trước cách mạng thang 8, dòng tuỳ bút của nguyễn thấm đẫm một cái tôi kiêu bạc, muốn nổi loạn chống lại xã hội phàm tục
sau cách mạng tháng tám, Nguyễn quyết tâm đào thải hết mọi cố nhân trong lòng mình", gạt qua những kiểu người tài hoa mà mình từng coi như đạo sống, để mọi thứ trở thành vang bóng 1 thời
mỗi nhà văn có một bút pháp riêng một chiếc chìa khoá riêng, và nguyễn cũng the same. Nhà phê bình lê anh đức hết lời khen ngợi:" Không biết chừng nào mới lại có một nhà văn như thế..tuôn ra đầu ngọn bút đều như có đóng một dấu triện riêng"
về hình tượng nhân vật trung tâm => với những vẻ đẹp tâm hồn, phẩm chất cao quý, họ chính là đại diện tiêu biểu cho sức sống mới của dân tộc
câu thơ của nguyễn khoa điềm
Nghệ thuật của đoạn trích: Ta thấy được cái phóng túng của nguyễn tuân khi chơi lối đọc tấu của tuỳ bút:
Ngôn từ điều luyện, gọt dũa công phu
hình ảnh so sánh liên tưởng độc đáo
kết hợp cảm quan nghệ thuật-hội hoạ-điện ảnh tài tình
Kết đoạn bằng câu thơ của nguyễn đình thi về quê hương đất nước con người việt nam
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều