Ở góc sân trường, cây phượng đã nở hoa đỏ rực trông như một chiếc ô khổng lồ báo hiệu một mùa hè đã đến. Mới ngày nào đó em còn bỡ ngỡ nép sau lưng mẹ đi dự lễ khai giảng lớp 1, vậy là chỉ còn vài ngày nữa thôi, em phải xa mái trường tiểu học thân yêu này rồi.
Năm năm trôi qua là 5 năm chúng em lớn lên dưới sự dạy dỗ, chỉ bảo của các thầy cô. Cô Hà như người mẹ hiền đã theo sát chúng em từ lớp 1 đến lớp 5. Cô mẫu mực trong công việc giảng dạy và luôn quan tâm đến học sinh. Một số bạn học chưa tốt, cô nhẹ nhàng chỉ bảo. Hay như nhà Lan có hoàn cảnh khó khăn cô cũng thường xuyên động viên giúp đỡ về vật chất và tinh thần, tuy không nhiều nhưng cũng khiến Lan cố gắng hơn rất nhiều. Chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm với cô với những chuyến tham quan ngoại khoá. Em còn nhớ thầy Hải dạy Mĩ thuật rất vui tính, cô Hòa dạy âm nhạc với giọng hát vô cùng ấm áp. Còn có bác bảo vệ điềm đạm, cô lao công cần mẫn. Nhớ cả đám bạn bè hay chơi trò nhảy dây, trốn tìm. Nhớ những lần các bạn đuổi nhau chạy khắp cả sân trường, nhớ những cuộc nói chuyện ngoài hành lang lớp học hay những giờ ra chơi đi nhặt cánh phượng rơi xếp thành hình con bướm. Tất cả những điều đó giờ đây chỉ còn là kỉ niệm - kỉ niệm khó phai mờ trong cuộc đời học sinh.
Em đã khôn lớn, trưởng thành hơn dưới mái trường này, và cũng thật sự tự hào được là 1 trong những mảnh ghép nhỏ của trường. Dù sắp phải xa thầy cô, mái trường nhưng những hình ảnh, kỉ niệm về mái trường thân yêu sẽ mãi trong tâm trí em.