Rắn rỏi, gân guốc, đẹp như khắc chạm “gọn quánh như chất sừng, chất mun, tay lêu nghêu, chân khuỳnh khuỳnh như đang kẹp chặt cái cuống lái, giọng nói vẫn ào ào như sóng nước. Mắt ông lúc nào cũng vòi vọi như mong đợi một cái bến xa nào đó trong sương mù.”