Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
Ai đã đặt tên cho dòng sông, =>, => - Coggle Diagram
Tác giả
Là một trí thức yêu nước, là nhà văn gắn bó mật thiết với xứ Huế nên tâm hồn, tình cảm thấm đẫm văn hoá của mảnh đất này.
-
Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và chất trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với suy tư đa chiều được tổng hợp từ vốn kiến thức phong phú về triết học, văn hóa, lịch sử, địa lí…
Tác phẩm
Nhan đề: Lúc đầu có tên “Hương ơi, e phải mày không?” → “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” → sự ngỡ ngàng đến say đắm của nhà văn trước vẻ đẹp diệu kì của dòng hương giang.
-
Tác phẩm viết tại Huế 1/1981, rút trong tập kí cùng tên.
-
Tổng kết
Ý nghĩa
Thể hiện những phát hiện, khám phá sâu sắc và độc đáo về sông Hương; bộc lộ tình yêu tha thiết, sâu lắng và niềm tự hào lớn lao của nhà văn đối với dòng sông quê hương, với xứ Huế thân thương.
Nghệ thuật
-
Văn phong hướng nội, súc tích, tinh tế và tài hoa
Sức liên tưởng kì diệu, sự hiểu biết phong phú về kiến thức địa lý, lịch sử, văn hoá nghệ thuật và những trải nghiệm của bản thân.
Ngôn ngữ phong phú, giàu hình ảnh, giàu chất thơ, sử dụng nhiều phép tu tư như: So sánh, nhân hoá, ẩn dụ,...
Có sự kết hợp hài hòa giữa cảm xúc và trí tuệ, chủ quan và khách quan
-
3. Sông Hương với những vẻ đẹp nhìn từ góc độ âm nhạc, thi ca
a. Với âm nhạc:
-
-
-
Toàn bộ âm nhạc cổ điển Huế, những bản đàn theo suốt cuộc đời Kiều và bản Tứ đại cảnh đều được sinh thành trên sông nước sông Hương.
b. Với thi ca:
Có một dòng thi ca về sông Hương: “Một dòng thơ không lặp lại mình”. Đó là: “Dòng sông trắng – lá cây xanh” trong thơ Tản Đà
-
-
-
-
Tên của dòng sông được lí giải bằng một huyền thoại mĩ lệ: đó là chuyện về cư dân hai bên bờ sông nấu nước của trăm loài hoa đổ xuống dòng sông cho làn nước thơm tho mãi mãi. Huyền thoại về tên dòng sông đã nói lên khát vọng của con người ở đây muốn đem cái đẹp và tiếng thơm để xây đắp văn hoá, lịch sử, địa lý quê hương mình.
=>
Tác giả chủ yếu cảm nhận vẻ đẹp sông Hương từ góc độ tình yêu khiến sông Hương hiện lên như một người con gái chung tình hết lòng vì tình yêu.
=>
Đặt con sông trong dòng chảy của lịch sử cũng là một cách để nhà văn làm nổi bật vẻ đẹp riêng, sức sống riêng, linh hồn riêng của con sông quê hương.