Ngôn ngữ thơ giản dị, hàm súc, cô đọng, giàu sức biểu cảm. Tác giả đưa ngôn ngữ của đời sống hàng ngày, khẩu ngữ, ngôn ngữ sinh hoạt, làm ăn của quần chúng, cả ngôn ngữ chính trị vào thơ. Mặt khác, do nhu cầu nâng cao sức khái quát, triết lí, suy tưởng nên ngôn thơ cũng gia tăng chất trí tuệ, sử dụng biểu tượng, tượng trưng.