Người lái đò sông Đà
lai lịch (đức)
tính cách (ly +hương)
hình dáng (duy,duy phương)
trong cuộc sống đời thường
trong cuộc vượt thác
Người lái đò giỏi giang, dũng cảm
Là người nghệ sĩ tài hoa
cuộc giao tranh với 3 trùng vi thạch trận
Chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh
“Tay lêu nghêu như cái sào"
Chừng 70 tuổi nhưng còn rất khỏe và tráng kiện.
Nhỡn giới “vời vợi như mong một cái bến xa”
Xuất thân
Vô danh
Thân hình “gọn quánh như chất sừng, chất mun”
Ông lão gần 70 tuổi làm nghề chở đò dọc sông Đà,
ung dung đối đầu với thác dữ “nén đau giữ mái chèo, tỉnh táo chỉ huy bạn chèo ...” để phá trùng vi thạch trận thứ nhất
=> con người giành chiến thắng trước thiên nhiên
Ông lái đò “không chút nghỉ tay, nghỉ mắt phá luôn vòng vây thứ hai và đổi chiến thuật, ông ”“nắm chắc binh pháp của thần sông thần đá, ông đã thuộc quy luận phục kích của lũ đá nơi ải nước”, động tác điêu luyện “cưỡi đúng ngay trên bờm sóng, phóng thẳng thuyền vào giữa thác ...”
Một người lái đò lão luyện trên dòng sông Đà, ông xuôi ngược hơn 100 lần , chính tay giữ lại tầm 60 lần
Khả năng điều khiển con thuyền điêu luyện, chính xác nhờ sự am hiểu con sông Đà
ưa những khúc sông nhiều ghềnh thác, không thích lái đò trên khúc sông bằng phẳng, coi việc chiến thắng “con thủy quái” là chuyện thường
trùng vi thứ ba: dòng thác ác hiểm mở ra ít cửa hơn, nhưng bên phải bên trái đều là cửa tử. Luồng sống ở ngay giữa bọn đá hậu vệ. Như một lão tướng, dày dạn kinh nghiệm, dũng cảm, nhanh gọn, dứt khoát, ông đò bình tĩnh tiến vào trận địa, rồi bất ngờ phóng thẳng, chọc thủng cửa giữa. Con thuyền như một mũi tên lao vút xuyên nhanh qua hơi nước, vừa xuyên vừa lái được, lượn được qua cổng đá cánh mở cánh khép. Thế là qua luồng chết, thế là hết cửa tử, ra đến cửa sinh,… dòng sông vặn mình vào một bến cát có hàng lạnh. Ông đò uy nghi rạng rỡ trở về từ cõi chết
Bình dị khiêm nhường
Sau “trận chiến” họ ăn uống và không nhắc đến những khó khăn, hiểm nguy đã trải qua.
Vượt qua khó khăn, thử thách từ con sông Đà như một công việc thường ngày của những con người nơi này