Khổ thơ cuối là lời tự bạch của người cháu đi xa khi đã trưởng thành . Nhà thơ đã làm nổi bật sức mạnh cội nguồn ấy . Khoảng cách về không gian , thời gian và khói trăm tàu , lửa trăm nhà , niềm vui trăm ngả không thể làm cháu lãng quên ánh sáng và hơi ấm từ bếp lửa của bà, của quê hương , không quên được những lận đận đời bà , tấm lòng ấm áp của bà , những tận tuỵ hy sinh vì tình nghĩa của bà