sông Đà mang trong nó một vẻ đẹp vừa hung bạo,
vừa trữ tình. Dưới cái nhìn của ông, dòng sông được
nhìn từ mọi khía cạnh địa lý, lịch sử. Con sông trở nên dữ dội, hung bạo “nước xô đá, đá xô gió, cuồn cuộn luồng gió gằn ghè suốt năm”. Nó như một con thủy quái khổng lồ,sẵn sàng nuốt tất cả mọi thứ. Con thủy quái ấy cứ như chỉ chờ có thuyền qua là vồ lấy rồi nuốt chửng cho hả cơn dữ