Trước đó nhà văn Tô Hoài đã miêu tả Mị là cô gái trẻ đẹp, tài hoa có khát vọng tự do và lòng hiếu thảo, Mị tựa như cánh hoa ban trắng tinh khôi thánh thiện của núi rừng Tây Bắc. Nhưng vì sinh ra trong gđ nghèo vs món nợ truyền kiếp, Mị bị bắt về làm con dâu gạt nợ nhà Thống Lí Pá Tra. Ở cái địa ngục ấy Mị bị chà đạp cả thể xác lẫn tính thần, thân Mị bị ví như thân trâu thân ngựa, lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa, căn buồng Mị ở kín mít chỉ có một lỗ hổng, thực chất đó là nơi ngục thất tinh thần. Ở đoạn văn được trích, Tô Hoài tập trung khắc họa những diễn biến tâm lý của Mị trong đêm tình mùa xuân ở Hồng Ngài