Ánh trăng- Nguyễn Duy
27/05/2021

1.TRĂNG QUÁ KHỨ

a.KHỔ 1:

Hai câu đầu: kỉ niệm người- trăng
-Giọng thủ thỉ+ điệp "hồi"-> dòng hoài niệm:
"Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể"

Vầng trăng: không gian êm đềm,trong sáng

Điệp "với"x3 +liệt kê (đồng,sông, bể): kgian bao la của thiên nhiên, đnc; người-trăng

->H/dung cậu bé hồn nhiên, vô tư ngắm trăng, cảm nhận vẻ đẹp kì thú

=> Trăng: thiên nhiên tươi mát, thơ mộng, bạn gắn bó tuổi thơ

Vầng trăng- người linh:
"hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ"

Trăng thức đêm chờ giặc

Trăng chia sẻ hân hoan+ xoa dịu mất mát

=> Trăng: tri kỉ

=>Trăng: đồng đội, nhân dân

b.KHỔ 2:

"Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ"

Trăng: hồn nhiên= trẻ thơ, chân thành= bạn hữu, gắn bó-con người

-> Đứng trước trăng -> con người: giản dị, chân thành, không toan tính thiệt hơn

=> Nghèo khó (vật chất) >< trong sáng, nghĩa tình

=> Vầng trăng ->thiên nhiên, đnc, nhân dân bình dị, hiền hậu

Đinh ninh lời thủy chung:
"ngỡ không bao giờ quên"

Khép: QK gian lao, đẹp đẽ

Mở: hiện tại- TH bất ngờ, thay đổi trong lòng người

2.TRĂNG HIỆN TẠI

a.KHỔ 3:

Thay đổi về hoàn cảnh sống:
"Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương"

Trước: con người sống với đồng sông bể rừng: thiếu thốn>< gắn bó với thiên nhiên

Hiện tại: con người sống trong hòa bình, đủ vật chất >< khép kín thiên nhiên

Thay đổi về lòng người

"vầng trăng đi qua ngõ"
-> vẫn theo con người

Đối với người lính, trăng= người dưng

Nhân hóa+ so sánh: chua chát, đắng cay-> thờ ơ, bạc bẽo.
không theo "xa mặt cách lòng" mà lòng người đổi trắng thay đen

=> Câu thơ ngắn >< hàm xúc

ồn ã, xa hoa của phố phường -> kéo con người ra khỏi giá trị tinh thần

vô tâm -> quay lưng với quá khứ

b.KHỔ 4:

TH bất ngờ -> xoay chuyển MCX:
"Thình lình đèn điện tắt
phong buyn- đinh tối om"

Giọng cất cao+ đảo ngữ+ từ láy "thình lình": nhịp nhanh, TH tự nhiên>< bất ngờ

Bên trong>< ngoài, tối ><sáng

click to edit

-ĐT "vội", "bật", "tung": khó chịu- h/đ khẩn trương tìm nguồn sáng-> nhận ra:
" đột ngột vầng trăng tròn"
- "đột ngột": trạng thái cảm xúc thảng thốt khi gặp lại cô nhân

Nơi phố phường: quen cuộc sống xa hoa-> không để ý đến trăng.>< Trăng thủy chung

TH gặp -> chuyển biến trong tình cảm và suy nghĩ

Vầng trăng-> sáng -> căn phòng tối om

Vầng trăng-> bừng sáng-> bội bạc

=> Khoảnh khắc: bừng tỉnh

=> Vị trí đặc biệt: chứa kịch tính, cao trào, mở bước ngoặt

2.SUY NGẪM HÌNH TƯỢNG TRĂNG

a.KHỔ 5: Xúc động trong cuộc gặp gỡ trăng

"Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng"

Nhà thơ- trăng (thành kính)

"mặt" (nhiều nghĩa)

Nhà thơ- trăng

Hiện tại- quá khứ

Bạc bẽo- thủy chung

Con người- chính mình (hổ thẹn)

"rưng rưng"

Buồn vui lẫn lộn, tiếc nhớ hổ thẹn, bỗng dưng muốn khóc

Xót xa ân hận <- bạc bẽo với QK

Quá khứ gian lao-> ủa về

Điệp "như là" +liệt kê: nhịp thơ dồn dập-> cung bậc cảm xúc

Hình ảnh thiên nhiên, đnc+ kỉ niệm -> ùa về -> chìm đắm trong QK

b.KHỔ 6:Suy ngẫm+ triết lí

Ẩn dụ "tròn vành vạnh": tròn đầy, trọn vẹn của QK

Nhân hóa "im phăng phắc": cái nhìn bao dung, độ lượng

" vằng trăng"-> "ánh trăng": ánh sáng lương tâm có sức soi rọi -> bội bạc-> ăn năn hướng thiện

Im lặng của trăng-> giật mình:

Thức tỉnh-> nhận ra sự vô tình

Giật mình của lương tri -> lương tâm trong sạch

"ta": không phải thức tỉnh của một người, một thế hệ mà là mọi người, mọi thời đại

=> " uống nước nhớ nguồn", "ngọt bùi có lúc đắng cay"