VẺ ĐẸP ĐƯỢC PHÁT HIỆN Ở CẢNH SẮC THIÊN NHIÊN VÀ TRONG TRÍ TƯỞNG TƯỢNG TÀI HOA CỦA HPNT
Đây là đoạn văn được xem là phần hay nhất, bộc lộ rõ nét nhất cái tôi tài hoa uyên bác
ánh mắt nghệ sĩ của HPNT đã dõi theo lối về kinh thành của dòng từ thượng nguồn
vẻ đẹp của HG khi chảy về đồng bằng ngoại vi thành phố
khi chảy vào giữa lòng thành phố
khi lưu luyến rời xa kinh thành
SH ở thượng nguồn gắn liền với dải Trường Sơn
Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm
nó đã là một bản trường ca của rừng già
rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn
mãnh liệt qua những ghềnh thác
cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn
và cũng có lúc nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng
Trong một câu văn dài nhiều vế để tả SH ở thượng nguồn - KH so và nhân hóa tài tình điêu luyện
ví SH như một bản trường ca của rừng già với nhiều tiết tấu
từ ngữ (rầm rộ, mãnh liệt, cuộn xoáy, dịu dàng, say đắm) => trực tiếp gợi vẻ đẹp vừa hào hùng mạnh mẽ dữ dội vừa trữ tình dịu dàng
SH hùng vĩ, dữ dội, mãnh liệt
động từ manh (rầm rộ, mãnh liệt, cuộn xoáy) => miêu tả sức nước của SH từ thượng nguồn
Chính âm vang của dòng chảy mạnh mẽ ấy đã làm cho rừng giá TS trầm tĩnh trở nên sống động
SH dịu dàng trữ tình say đắm
(dịu dàng, say đắm) - nói về con người, người con gái được HPNT dùng để miêu tả SH
SH dưới con mắt nhìn của HPNT tựa như một người thiểu nữ đẹp dịu dàng duyên dáng say đắm lòng người
Hình ảnh được miêu tả trong một câu văn rất đẹp, đầy chất họa
Những bông hoa rừng đã tô điểm, làm đẹp cho nàng Hương
Dòng sông và những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng tôn lên vẻ đẹp cho nhau
Liên hệ
Nhà văn còn miêu tả SH ở thượng nguồn với những câu văn khác
Giữa lòng TS
SH đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại
Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng
Hình ảnh so sánh + nhân hóa
vẻ đẹp trẻ trung đầy sức sống và sức hấp dẫn của HG
SH được ví như một cô gái DIgan
cô gái Bohemian với cuộc sống tự do phóng khoáng làn da rám nắng vũ điệu uyển chuyển mềm mại và khỏe khoắn dẻo dai
hình ảnh vừa tràn đầy sức mạnh hoang sơ man dại vừa ngời sáng vẻ đẹp rực rỡ kiêu sa => khơi gợi những say mê bí ẩn
Không dừng lại ở việc miêu tả trực tiếp, nhà văn còn sử dụng phép nhân hóa
SH hiện lên như một người con gái đẹp có bản lĩnh gan dạ, có cá tính, tâm hồn tự do và trong sáng
Tính cách mạnh mẽ phóng túng của những cô gái Bohe ưa cuộc sống tự do nay đây mai đó thích ca hát nhảy múa
Tính cách ấy được gắn cho dòng chảy hoang dã => SH càng trở nên quyến rũ đắm say
Khi ra khỏi rừng
SH nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ
trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở
Thêm một lần nữa HPNT ví SH với người phụ nữ
nhưng lần này không phải là cô gái phóng túng trẻ trung
người mẹ với sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ
sự phóng túng thay thế bằng sự đắm thắm sâu sắc lắng đọng
đó cũng chinh là sự lắng đọng của phù sa mà SH mang trong dòng chảy của mình để bồi đắp cho đôi bờ
Tác giả khẳng định nếu chỉ mải mê ngắm nhìn khuôn mặt kinh thành của SH
người ta sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của SH với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua
không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ
Nó đã che giấu đi vẻ đẹp tiềm ẩn ấy khi dòng chảy thượng nguồn kết thúc dưới chân núi Kim Phụng
Tóm lại
SH ở thượng nguồn toát lên vẻ đẹp của sức sống mãnh liệt đầy hoang dại và cá tính
SH là người con gái có nhan sắc tâm hồn trí tuệ
Vẻ đẹp ấy được nhà văn làm nổi bật qua
việc sử dụng hai nghệ thuật cơ bản - so sánh và nhân hóa
tri thức uyên bác và trí tưởng tượng phong phú