Thuỷ trình của sông Hương

Sông Hương trong lòng thành phố Huế

Sông Hương khi từ biệt Huế

Sông Hương ở thượng nguồn

Sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế

Như một “bản trường ca của rừng già”

Như cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại

Trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hoá xứ sở

Có những lúc "dịu dàng và say đắm" giữa những dặm dài "chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng"

Mang tiết tấu hùng tráng, dữ dội: “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác”

Một bản lĩnh gan dạ

Một tâm hồn tự do và trong sáng

Một vẻ đẹp nữ tính, dịu dàng và trí tuệ

Là khởi nguồn của một không gian văn hoá Huế

Là sự cống hiến, hi sinh thầm lặng, bao bọc và che chở

Người gái đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng Châu Hoá đầy hoa dại

Vẻ đẹp trầm mặc của sông Hương

Chuyển dòng một cách liên tục, vòng khúc quanh đột ngột

Uốn mình theo những đường cong thật mềm

Vẽ một hình cung thật tròn về phía Đông Bắc, ôm lấy chân đồi Thiên Mụ, xuôi dần về Huế

Như triết lý, như cổ thi kéo dài mãi đến lúc mặt nước phẳng lặng của nó gặp tiếng chuông chùa Thiên Mụ

Ngân nga tận bờ bên kia giữa những xóm làng trung du bát ngát tiếng gà

Người tình với Huế

Điệu slow tình cảm dành cho Huế

Một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya

Như đã tìm đúng đường về, sông
hương vui tươi hẳn lên giữa biền bãi xanh biếc của vùng ngoại ô Kim Long

Nhìn thấy chiếc cầu trắng của thành phố in ngân trên nền trời, nhỏ nhắn như những vành trăng non

Như một tiếng “vâng” không nói ra của tình yêu

Điệu chảy lặng lờ của nó khi ngang qua thành phố

Qua Huế, sông Hương bỗng ngập ngừng như muốn đi muốn ở

Toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế được sinh thành trên mặt nước của dòng sông này

Những bản đàn đã đi suốt đời Kiều

Thể hiện vẻ đẹp thuỷ chung, tình nghĩa

Cảm xúc lưu luyến bịn rịn không nỡ rời xa

Như sực nhớ lại một điều gì chưa kịp nói, nó đột ngột đổi dòng, rẽ ngoặt rồi quay lại thành phố..

Như nàng Kiều đã chí tình trở lại tìm Kim Trọng