Bức tượng đài bất hủ về ng lính
(sự hi sinh của người lính Tây Tiến)

"Rải rác biên cương mồ viễn xứ"

lính TT

hi sinh rất nhiều

ngay cả

khi hi sinh

họ vẫn gian khổ

song

sự hi sinh đó

tuy bi nhg k hề lụy

viết về đồng đội đã ngã xuống

khéo léo

đưa vào lời thơ

từ HV

"viễn xứ"

"chiến trường"

"biên cương"

"khúc độc hành"

h/ả thơ cổ

"áo bào"

gợi vẻ đẹp tráng sĩ thời xưa

âm điệu

trang trọng

hào hùng

tựa như

nén tâm hương

tưởng nhớ đồng đội đã khuất

ng lính ngay cả khi nằm xuống

vẫn như các vị chiến tướng

cái chết của họ

là cái chết

mang tầm vóc sử thi hoành tráng

"Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh"

đảo ngữ

đích đến

sự lựa chọn

cả 1 thế hệ

cách nói phủ định

sự ra đi

dứt khoát

tự nguyện

quyết tâm

chấp nhận hi sinh

với họ

cái chết

nhẹ tựa lông hồng

"Áo bào thay chiếu anh về đất"

nói giảm nói tránh

không

tan đi

biến mất vào cõi hư vô

hi sinh

trở về

vs đất mẹ thân yêu

thân xác họ

tan hòa vào đất

hóa thân

trg dáng hình xứ sở

tâm hồn họ

bất tử

sống mãi

lòng dân tộc

"áo bào thay chiếu"

hiện thực xót xa

1 cái chết sơ sài

ngược lại

trg mắt ng lính

manh chiếu

giống tấm chiến bào

đầy trang trọng

đưa tiễn đđội

"Sông Mã gầm lên khúc độc hành"

kết khúc

= âm hưởng hào hùng

TN tấu lên

khúc nhạc "khúc độc hành"

dữ dội

oai hùng

để

đưa tiễn hương hồn

ng chiến sĩ

lời thơ

vang dội

1 khúc nhạc kì vĩ

âm hưởng

bi hùng

khúc chiêu hồn tử sĩ

nhân hóa "gầm"

tiếng khóc lớn TN

đưa cái chết

vào cõi trường cửu

nâng cái chết

lên tầm sử thi hoành tráng

nghệ thuật

bp lãng mạn bi tráng

tô đậm hình tượng

khi chiến đấu

can trường

dũng cảm

hào hoa

xúc cảm ❤đương nồng nàn

lý tưởng sống cao đẹp