“Thơ của chàng thanh niên Tố Hữu khi ấy từ trái tim vọt ra cũng như thơ của chúng tôi, cũng lãng mạn như thể chúng tôi, nhưng là thứ lãng mạn khác, có nhiều máu huyết hơn; thơ chúng tôi chỉ đập cho mở cửa trời, nhưng thơ Tố Hữu thì mới có chìa khóa: Cách mạng, giải phóng dân tộc, giải phóng cho người lao khổ.” – Xuân Diệu
“Không phải là một cây bút trong tay Tố Hữu nữa mà là nhiều ngọn bút nở ra cùng một lúc. Bút tả tình, bút tả cảnh, bút tả người.” – Xuân Diệu
“Nỗi nhớ như sợi những sợi nhớ sợi sợi thương giăng mắc khắp đoạn thơ, dệt nên bức tranh bốn mùa với vẻ đẹp hài hòa của cảnh, tươi thắm của tình.”
“Nhạc điệu trầm bổng du dương khiến đoạn thơ mang âm hưởng sâu lắng, êm ái như một khúc hát ru, hát về những kỉ niệm không thể nào quên.”
“Bức tranh sử thi hoành tráng, ngợi ca sức mạnh của chủ nghĩa yêu nước và nhân dân anh hùng”
“Khúc tráng ca anh hùng tràn đầy cảm hứng tự hào về cuộc kháng chiến của dân tộc”
“Tiếng lòng ngân vang của lí tưởng cộng sản, của cách mạng, của non sông gấm vóc”
“Cuốn biên niên sử bằng thơ song hành với nhưng biến cố lịch sử của dân tộc”
“Những cái bắt tay không lời chất chứa bao nghẹn ngào lưu luyến xúc động”
“Âm điệu nhịp nhàng cân xứng giống như nhịp chao của võng đong đưa”
“Dù có trở về với phố phường hoa lệ thì một mảnh đời ta cũng đã để lại nơi núi rừng Việt Bắc”
“Nỗi nhớ trải dài mênh mang trong không gian, trải dài triền miên theo thời gian và đi sâu vào tiềm thức con người”
“Người mẹ Tà Ôi trong thơ Nguyễn Khoa Điềm ‘Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội/Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng.’”
“Chín thương em ở một mình”
“Để có được ánh trăng ấy, dân tộc ta đã trải qua biết bao hi sinh gian khổ”
“Khúc vĩ thanh vang vọng”“Địa linh nhân kiệt”
“Họ đã sống trong khốn khổ để bật phá rũ bùn đứng dậy đấu tranh vì một niềm tin vào tự do hạnh phúc”
“Xứng đáng là đỉnh cao của thơ Tố Hữu và của thơ ca kháng chiến chống Pháp”