Ta thấy một việc thiện, đó là tri; ta thích nó, đó là cảm xúc; sau cùng ta ráng sức để làm một việc thiện như vậy. Từ trước, ai cũng cho "biết" và "cảm xúc" là thuộc về phần "tri", làm là thuộc về phần "hành", như vậy tri và hành là hai việc khác nhau. Vương Dương Minh cho "tri là sự biết của tâm", "cảm xúc là hành của tâm", còn việc "làm là sự thành tựu của cái tri và cái hành của tâm". Vậy thì tri và hành chỉ là một, mà biết tức là khởi sự làm rồi, vì biết thì sẽ có ngay cảm xúc mà cảm xúc đó chính là cái hành của tâm. Xét rộng ra, ông còn cho chẳng những về việc thiện, việc ác, ngay những vật đẹp hay xấu, hễ trông thấy là ta có cảm xúc yêu hay ghét ngay, như thế cũng là tâm ta đồng thời vừa tri mà vừa hành tóm lại tri hành cũng hợp nhất nữa.
-
-