Please enable JavaScript.
Coggle requires JavaScript to display documents.
Nghệ thuật Trào phúng trong Hạnh Phúc của một tang gia (tâm địa tởm lợm và…
Nghệ thuật Trào phúng trong Hạnh Phúc của một tang gia
Mâu thuẫn trào phúng
Nghệ thuật tổ chức tiếng cười, nghịch lí trái tự nhiên
Nhan đề
lạ lùng, đầy mâu thuẫn: Hạnh phúc của một tang gia
đó không phải là ác ý của nhà văn, đó là sự thật của đời sống, sự thật của xã hội mà nhà văn muốn mổ xẻ ra để mọi người nhìn thấy nó tận mắt
cái chết của một ông già
người cha của một gia đình giàu có trong xã hội
mọi người nhao nhao lên Nhưng nhao lên vì đau khổ, vì đau đớn, vì lo lắng... trước cái chết của người thân chăng? Không phải, chúng đã nhao lên vì.... hạnh phúc
"Cái chết kia đã làm cho nhiều người sướng lắm''
Thâu tóm được toàn bộ "thế thái nhân tình"
không là nhận định bịa đăt cho vui, có sự thật rành rành cụ thể
Ông Phán thấy cái "sừng" của mình có giá trị
mong chờ đến lúc mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, khóc mếu để người ngoài nhìn vào ngợi khen
Còn ông Văn Minh, cháu đích tôn, nhà cải cách xã hội ? Ông ta sung sướng tột đỉnh bởi vì với cái chết của ông nội, ông ta thấy rằng tờ di chúc đã được thực hiện, nghĩa là cái ao ước cho ông nội mình chết đi để được chia của đã trở thành sự thật
Bà Văn Minh vui sướng vì thấy đám tang là một thời điểm tốt để bà mặc đồ xô gai tân thời và trang phục tân thời mới của tiệm may Âu hoá
tâm địa tởm lợm và lố bịch
Vũ Trọng Phụng đẩy lên một tầng nữa
Bởi bọn con cháu bất hiếu nhất trần đời đó còn muốn tỏ ra mình là kẻ có hiếu .
Thế là dưới ngòi bút của nhà văn trào phúng, sự bịp bợm cao nhất, đáng phỉ nhổ nhất cũng bộc lộ ra
Những kẻ mong cho ông già mau chết đã tổ chức một đám ma thật to để bày tỏ lòng hiếu thảo, tiếc thương đối với người đã chết!
Chính vì thế ngòi bút của Vũ Trọng Phụng tập trung sức mạnh như có thần trong phần thứ hai của chương sách - phần tả cảnh đám ma.
Tả cô Tuyết
Mặc bộ đồ nửa kín nửa hở, tiêu biểu cho xã hội " tân thời ngày ấy"
Bộ mặt đượm buồn nhớ người yêu thành hợp lí với bối cảnh đám ma. Người ta nhìn vào vẻ khiêu gợi của Tuyết mà lấy làm cảm động, cứ như thực sự là một nỗi buồn tang tóc vậy
hai nhà đại diện cảnh sát, nghĩa là đại diện của nhà nước, thầy Min Đơ và thầy Min Toa
Tác giả đã nói lên vẻ mừng rỡ hí hửng của hai thầy khi được chủ nhà đám ma thuê làm người giữ trật tự. Lí do của sự mừng rỡ, duy nhất chỉ là vì họ đang không có việc gì để làm và đang "buồn như nhà buôn sắp vỡ nợ"
các vị tai to mặt lớn, lớp' "hoa" của giới thượng lưu xã hội, mặt mũi sang trọng; người đeo đầy đủ các thứ "hội rinh"
sự cảm động của họ không phải là đã nhớ đến người đã khuất, cũng không phải vì tiếng kèn đưa ma não ruột bi ai, mà chỉ vì... được ngắm không mất tiền làn da trắng thập thò trong làn áo mỏng của cô Tuyết.
Xuân tóc đỏ vÀ sư ông Tăng Phú làm người ta cảm động đỉnh điểm. Hai sẽ vòng hoa đồ sộ làm 2 kẻ này thêm long trọng. Đến bà Văn Minh, người lương thiện nhất trong cái gia đình giả tạo ấy còn cảm động.