Năm 1900, anh em nhà Wright chế tạo được 3 chiếc cánh lượn và đã thử nghiệm hơn 1.000 chuyến để nghiên cứu. 2 năm sau, họ đã chế tạo được máy lượn có bánh lái. Từ mô hình này, họ nghĩ tới việc phải chế tạo “tàu lượn gắn động cơ” và sau đó anh em nhà Wright đã chế ra “máy phát động” chạy bằng xăng với 4 xi lanh, 12 mã lực và trọng lượng hơn 70kg. Tháng 11-1903, anh em nhà Wright cho ra đời một chiếc máy bay hai cánh, khung gỗ được bao bằng vải buồm và có sải cánh khoảng 12m, nặng hơn 300kg. Khi nổ máy sẽ làm quay chân vịt, tức cánh quạt tạo ra lực đẩy để nâng cánh máy bay. Từ động cơ nổ này, con người sẽ chủ động và điều khiển được vòng tua của máy để nâng hay hạ độ cao hoặc rẽ trái, phải khi lái máy bay.